CHỦ NHIỆM - CHUYỆN CHƯA KỂ
- Bích Bộp
- 28 thg 10, 2020
- 8 phút đọc
Đã cập nhật: 29 thg 10, 2020
ANH ĐỖ VĂN HIẾU - CHỦ NHIỆM NHIỆM KỲ XIII

1. Anh có thể chia sẻ với tụi em cảm xúc của anh khi hoạt động với vai trò chủ nhiệm ở AC không ạ?
Quãng thời gian làm chủ nhiệm AC là quãng thời gian rất đáng nhớ của anh với rất nhiều cảm xúc. Cảm xúc tràn đầy nhiệt huyết khi vừa ứng cử thành công chủ nhiệm, khi vừa build xong Ban điều hành, lên được định hướng cho CLB và xây dựng được những mối quan hệ đầu tiên với đối tác. Cũng là cảm xúc đầy mệt mỏi khi phải gánh vác trách nhiệm của cả CLB, khi vô vàn vấn đề nghiêm trọng xảy ra trong cuộc sống cá nhân cũng như công việc CLB. Nhưng trên hết, đó là những ngày tháng của tuổi trẻ, được thoả mãn làm điều mình thích, điều mình cho là đúng, là được sai và sửa sai, là được cùng những người bạn, những đứa em chiến đấu cho một niềm tin chung, là những khoảnh khắc mỉm cười mãn nguyện khi thấy được nhiệt huyết của lứa NEW ACers, khi tổ chức thành công Doanh Nhân Tập Sự hay MIF.
2. Anh có thể kể về một số kinh nghiệm, bài học đáng nhớ nhất của mình không ạ?
Mình có thể không làm, nhưng đã làm thì phải làm thật nhiệt huyết, mình có thể sai nhưng phải rút kinh nghiệm từ lỗi sai của mình. Chỉ khi thực sự cố gắng và nỗ lực, dù kết quả có ra sao, mình cũng sẽ có những bài học vô cùng quý báu cho sau này.
Một mình mình không thể làm tất cả, hãy teamwork và biết phân quyền dựa trên thế mạnh và đam mê của mỗi người, vì một mục tiêu chung.
AC chuyên nghiệp, nhưng AC cần không ngừng đổi mới, từ những điều nhỏ nhất như paperwork cho đến những quy trình, định hướng. Mình đi ngang trong lúc người khác đi lên thì sớm muộn mình cũng bị bỏ lại.
AC là một gia đình, nhưng không phải ngay khi mình bước vào CLB mình sẽ có ngay một gia đình, gia đình đó là do một phần mình vun đắp, quan tâm người khác và mở lòng để người khác quan tâm mình, đó là điều cốt lõi để gắn kết mọi người.
AC không phải chỉ là một nơi để làm việc, hãy thật chuyên tâm trong công việc, cố gắng đảm bảo công việc được hoàn thành tốt nhất, nhưng sau công việc, hãy dành thời gian bên nhau cho những chuyến đi chơi xa, cho những niềm đam mê chung. Tận hưởng thời sinh viên cháy hết mình cùng nhau!
3. Khi kể về AC với gia đình, bạn bè, anh tự hào về điều gì nhất?
Chúng ta có thể chưa đủ chuyên nghiệp, nhưng chúng ta luôn cầu tiến và cố gắng làm mọi thứ thật bài bản, để AC không phải chỉ là một nơi các bạn sinh viên đến sinh hoạt, mà AC thực sự tạo ra những giá trị tốt đẹp và có sức ảnh hưởng với sinh viên, cũng như thành viên CLB.
AC cho anh những người bạn và những mối quan hệ rất tuyệt vời, không chỉ trong quá trình là sinh viên, mà kể cả về sau.
AC cho anh những kinh nghiệm quý báu, là bệ phóng cho anh trên con đường sự nghiệp.
4. Anh có thể cho tụi em biết điều tuyệt vời nhất mà AC đã mang lại cho anh là gì không ạ?
Đó là tuổi trẻ không uổng phí, là thời sinh viên tuyệt vời với rất nhiều trải nghiệm quý báu mà không phải ở đâu cũng có được.
ANH HÀ THANH TUÂN - CHỦ NHIỆM NHIỆM KỲ XIV

1. Điều gì đã khiến anh gắn bó với AC trong 3 năm ạ?
Có lẽ là vì anh thích thử thách bản thân mình. Anh có niềm tin mãnh liệt là bản thân có thể làm được mọi chuyện miễn là mình tin vào chính bản thân mình, cái gì không biết thì mình học, cái gì mình biết rồi thì mình thực hành cho điêu luyện luôn. Anh ở trong AC với mục tiêu cá nhân là có một môi trường và đồng đội để rèn luyện, thực hành những kiến thức anh tự học, tự tìm hiểu, từ đó phát triển bản thân mình. :D Anh sống vì mình lắm, nhờ vậy mà anh luôn thấy và luôn tin vào những cơ hội phát triển trong CLB.
2. Anh có thể kể về một số kinh nghiệm, bài học đáng nhớ nhất của mình không ạ?
Bài học về nỗi sợ: Khi làm Chủ nhiệm ở Nhiệm kỳ XIV , anh có nhiều nỗi sợ và thường lo lắng rất nhiều. Anh luôn cảm thấy bất an và mông lung về quãng đời phía trước của mình. Sự lo âu thái quá khiến anh đi ngược lại với slogan của CLB "Action's more than words", khiến anh trở thành một người chỉ biết sợ sệt mà chẳng làm gì cả, anh như bị đóng băng trong một thời gian dài. May mắn rằng vào đợt nghỉ Tết năm đó, anh được về nhà và được ba má chăm nuôi, khiến anh thôi lo sợ lại và cảm nhận lại cuộc sống của mình. Sau đó, anh cũng vẫn còn sợ, nhưng anh đã dũng cảm đối mặt với nỗi sợ đó và trở nên trưởng thành hơn rất nhiều. :D
Bài học rút ra cho thành viên, lẫn các bạn leaders: Ai cũng có nỗi sợ của riêng họ. Khi sợ hãi, họ sẽ đánh mất chính mình và rất cần được xoa dịu, trấn an. Hãy luôn tìm kiếm cho mình một điểm tựa để quay về khi cảm thấy quá sợ hãi và mệt nhoài. Riêng mấy bạn leaders, anh mong mấy bạn luôn sẵn sàng thông cảm và lắng nghe, trấn an thành viên mình khi có dấu hiệu "tụt mood".
3. Khi kể về AC với gia đình, bạn bè, anh tự hào về điều gì nhất?
Anh tự hào vì anh đã thuyết phục được coreteam DNTS 2018 mở rộng cuộc thi ra toàn quốc thành công. Anh có niềm tin mãnh liệt rằng năm 2018 chính là "thời điểm chín muồi". Anh thấy CLB có truyền thống lâu đời và vận hành chuyên nghiệp. Anh thấy DNTS đã có một số tiếng vang nhất định, may mắn hơn nữa là mình còn tìm được đối tác bù đắp những nguồn lực còn thiếu về đối tác và tài chính. Anh còn thấy coreteam lúc đó ai cũng giỏi và đủ tiềm năng để làm được những điều to lớn. Anh tự hào lắm. Tự hào vì mình đã không bỏ lỡ một cơ hội phát triển của CLB và của thành viên. :D
4. Anh có thể cho tụi em biết điều tuyệt vời nhất mà AC đã mang lại cho anh là gì không ạ?
Anh luôn nghĩ AC đã mang đến cho anh một nơi nương tựa ở Sài Gòn, nơi có những người bạn, những đứa em thích nghe anh chia sẻ. Anh thích chia sẻ những điều mình biết mà anh nghĩ là hữu ích cho mọi người. Lâu lâu ban Mar vẫn hay rủ anh về training, anh vui lắm. Vui vì được gặp mọi người và thấy mình của ngày xưa, cảm giác đó bình an và tươi mát lắm. Hehe.
ANH TRẦN ANH ĐỨC - CHỦ NHIỆM NHIỆM KỲ XV

1. Rất nhiều đánh giá cho rằng AC là câu lạc bộ có dòng chảy truyền thống xuyên suốt nhiều thế hệ nhất. Anh nghĩ đâu là nhân tố chính để tạo nên truyền thống này?
Anh nhớ có 1 cảm giác khi anh là một New ACer vào CLB và nhìn theo cách những người anh, chị của mình đã và đang làm, thì anh có những suy nghĩ: "Thì ra ở đây, họ trình bày văn bản như vậy", hay "Thì ra ở đây, cái tâm họ đặt vào công việc là lớn như vậy". Rồi, chính anh cũng được thôi thúc từ bên trong: "Mình cũng sẽ làm như vậy!"
Người trước truyền người sau, những cái "như vậy" đó, ở mỗi giai đoạn có mỗi cách miêu tả là 3C hay 4C, hay ngay cả từ những thế hệ đầu tiên khi vẫn chưa có những từ ngữ cụ thể để miêu tả, tất cả mọi người đều cảm nhận được nó. Chính tinh thần này là điểm chung lớn nhất giữa các thế hệ, để dù có là những con người khác nhau, rất khác nhau, cái cách họ "làm CLB" vẫn giống nhau.
Còn vì sao cái "tinh thần" này được truyền vẹn nguyên, chắc là do tất cả những con người rất khác nhau đó, trùng hợp thay, đều hiểu chung 1 điều: Làm CLB chưa hẳn là để phát triển bản thân, nhưng chắc chắn là để bản thân có thể góp 1 phần sức phát triển nơi này!
2. Anh có cảm xúc như thế nào khi thấy anh chị cựu luôn là những người nhiệt tình cố vấn và giúp đỡ cho AC? Đại diện thế hệ thành viên hiện tại, anh có lời tri ân nào gửi đến toàn thể anh chị cựu không ạ?
Có nhiều bạn, nhiều em chưa được gặp các anh chị đã lâu chưa có dịp về CLB, nhưng đều có thể cảm thấy 1 sự gần gũi nhất định với anh chị, bởi: "À, họ cũng là những người đã mặc chiếc áo Cam 1 cách đầy tự hào trong sân trường; À, họ cũng là người chạy đôn chạy đáo cho từng sự kiện, cả cho sinh viên lẫn cho nội bộ". Sự đồng cảm trong vị trí của 1 ACer luôn cho chúng em có thể hiểu về việc anh chị đã trải qua những năm tháng ấy như thế nào.
Thay mặt mọi người, em muốn nhắn với anh chị: Tụi em cũng đang cố gắng làm những điều anh chị ngày trước đã làm cho CLB, và thật may mắn là tụi em không chỉ nhìn anh chị như những tấm gương, mà vẫn còn có anh chị như những người bạn đồng hành trên chặng đường chưa bao giờ kết thúc này!
CHỊ ĐINH THỊ MAI PHƯƠNG - CHỦ NHIỆM NHIỆM KỲ XVI

1. Đâu là điều khiến chị tự hào gắn bó với CLB trong suốt quãng thời gian qua?
AC cho chị nhiều cơ hội, mà chắc chắn tại thời điểm đấy, không có bất kỳ tổ chức nào khác có thể cho mình, và chị muốn nắm lấy cơ hội để thách thức bản thân mình, chị không muốn mình hối hận vì bất cứ điều gì ở AC.
AC lúc đấy là nguồn động lực rất lớn với chị, từ các anh chị cựu, khóa cùng lứa, đến các em. Lúc đấy mọi mối quan hệ đễu xoay quanh AC hết.
2. Vậy còn những điều khó khăn khi hoạt động ở CLB thì sao?
Áp lực khi ở vị trí mà có thể rất ít người thấu hiểu, mỗi lựa chọn cần cân nhắc để không dẫn đến hệ lụy, áp lực từ nhiều phía, đôi khi lại giúp chị lớn nhanh hơn, chịu đựng tốt hơn, thấu cảm cho "đồng đội" mình nhiều hơn. Khó khăn khi duy trì và cân bằng định hướng CLB và triển khai định hướng xuống, cũng nhờ cả ban chủ nhiệm đồng hành để cùng thực hiện chúng.
3. Chị có điều gì nhắn nhủ tới những thế hệ sau của CLB không?
Chị hy vọng tụi em cứ mạnh dạn, cứ làm những thứ tụi em cảm thấy đấy là vì CLB, AC là gia đình thì hãy cống hiến vì gia đình ấy. AC cho mình quá nhiều cơ hội, phải nắm bắt nó, để được làm, được trải, rồi sau khi ra AC tụi em mới có thể nghiệm được, thì ra AC cho mình nhiều đến thế. Vì những thứ AC cho không thể nhìn thấy ngay tại lúc đó, phải một thời gian sau, khi đi làm, khi va vấp bên ngoài, tụi em mới thấy, ở thì ra, AC rèn luyện tính cách mình đến thế, phong cách làm việc theo quy trình như thế
Comments